Tác giả | TS. Nguyễn Thị Hậu |
Ngôn ngữ | Tiếng Việt |
Lĩnh vực | Văn hóa - Xã hội |
Năm xuất bản | 2010 |
Đơn vị xuất bản | NXB Tổng hợp TP.HCM |
Giá sách | 25.000 VND |
Số trang | 116 |
Làm sao mua: | 62 Nguyễn Thị Minh Khai và hệ thống các nhà sách trên toàn quốc |
Mỗi sáng đi chợ, quay qua quay lại số tiền mang theo bỗng hết vèo… Than với con gái, con gái nói: thì mẹ đứng im, đừng quay nữa… Vậy cả nhà treo nồi lên hết, khỏi nấu gì khỏi ăn gì, nhé?!
Một ngày làm việc, quay qua quay lại thấy thời gian đã hết mà công việc vẫn chưa xong… Than với lính, lính nói: thì cô cứ ngồi im, đừng quay nữa… Vậy các kế hoạch, đề tài, dự án, hội thảo tọa đàm… khỏi làm, lính khỏi lãnh lương lãnh tiền, nhé?!
Một đời, quay qua quay lại đã thấy sang bên kia con dốc, sống hết mình với người mà vẫn không hiểu được con người… Than với bạn, bạn nói: thì đầu óc cứ “treo máy” lên, đừng nghĩ ngợi gì cả… Vậy mỗi đứa bọn mình sẽ sống một mình, đừng thèm liên hệ, đừng thèm quan hệ với ai với cái gì, được không?!
Chỉ riêng thời gian… quay qua quay lại, ngày tháng mất đi nhưng mình lại được thêm nhiều thứ… Tự nói với mình: đừng bao giờ cho rằng chỉ bị mất, mất được khôn lường, được đấy mà cũng là mất đấy… trả vay cũng không đợi đến kiếp sau…
Ráng sống sao để trả, và ráng đừng để phải vay…
Nợ tiền nợ bạc chưa hẳn đã là nợ, trả tình trả nghĩa biết bao nhiêu cho đủ…
Phải không?
“Nguyễn Thị Hậu viết tản văn như một nhu cầu “ngứa bút” hay như một con chim “ngứa cổ hót chơi”. Những tản văn đầy chất thơ, như những bài thơ... Tôi thích chất tỉnh tỉnh và mơ mộng, sang sang và xao xuyến của văn chị…” - Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo
“… Một ngày nào đó có người đã rất yêu dã quỳ bụi bặm…
Một ngày nào đó có người đã từ bỏ dã quỳ ngơ ngác…
Qua một mùa nắng gắt tưởng như đã cháy khô đến tận gốc, qua một mùa mưa trôi đất tưởng như không còn chỗ để rễ nảy mầm, chớm đông về dã quỳ lại hồi sinh, tươi mới, hồn nhiên, duyên dáng… Dù vậy, vẫn là dã quỳ cứng cỏi, và cô đơn…
Bạn ạ, lên Đà Lạt mùa này đi, dã quỳ vẫn luôn chờ đón đấy…”
(Gặp lại dã quỳ)
Chỉ riêng thời gian… quay qua quay lại, ngày tháng mất đi nhưng mình lại được thêm nhiều thứ… Tự nói với mình: đừng bao giờ cho rằng chỉ bị mất, mất được khôn lường, được đấy mà cũng là mất đấy… trả vay cũng không đợi đến kiếp sau…
Xem tiếpĐăng ký hoặc Đăng nhập để được bình luận
Gửi email cho bạn bè