Ngày đăng : 24/03/2015

Trái tim của ngôi nhà


Sáng đọc được câu “Thư viện là trái tim của trường học” trích từ một phát biểu của tiến sĩ Quách Thu Nguyệt đăng trong bài viết “Gầy dựng văn hóa đọc từ gia đình” (Tuổi Trẻ 17-9), lập tức liên tưởng đến kệ sách nhà mình. Ừ nhỉ, kệ sách chính là trái tim của nhà mình!

Ảnh: Home-Designing

Ba kệ sách tồn tại trong nhà đã được gần cả tháng mà giờ vẫn cứ thấy sướng râm ran. Có kệ sách trở thành một sự kiện lớn trong đời của mình. Lớn đến mức chỉ khi vừa dựng kệ sách lên tường thì mình đã điện thoại về quê khoe với ba mẹ, sau đó la toáng trên Facebook. Lớn đến mức hôm sau đi làm về cũng gọi điện thoại cho mẹ, kể rằng hôm nay mở cửa nhà ra, cứ ngỡ nhầm nhà vì thấy mấy kệ sách đẹp quá.

Không là sự kiện lớn sao được khi kể từ ngày vay tiền mua nhà đến nay lâu lắm rồi mà số tiền lương hằng tháng chỉ đủ để trang trải chi phí sinh hoạt và trả nợ ngân hàng. Số sách có thể gọi là nhiều của mình chỉ còn cách khép nép dựa lưng một bờ tường. Nhưng sách mà không nằm trên kệ sách thì tội nghiệp làm sao ấy, cứ như chân dài mà không được đi giày đẹp.

Kệ sách là thứ phải sắm, dù có ăn... nước mắm. Mục tiêu đặt ra đã trở thành quyết tâm hành động. Để một ngày với mình là rất đẹp trời, trong nhà hiên ngang xuất hiện ba kệ sách. Thợ đóng kệ là những người bán sách ở một cửa hàng bán sách quen biết, làm thêm nghề tay trái nên kệ sách chưa phải là hoàn hảo, nhưng với mình, như nãy giờ đang khoe từ trên xuống dưới, gói gọn trong hai chữ tuyệt vời.

Nay sách đã có “nhà mới” và mình sẽ là người quy hoạch nơi ăn chốn ở cụ thể cho sách, mục nào ra mục đó. Việc xếp sách lên kệ trở thành một niềm vui đến mức quên cả mệt. Xếp sách để nhìn lại xem gu sách của mình là gì, có những thay đổi nào theo thời gian. Xếp sách để ngồi thừ ra đó nhớ về những gương mặt tình xưa nghĩa cũ, những kỷ niệm yêu thương trong những lời đề tặng.

Xếp sách cũng để giật mình, còn nhiều cuốn sách hay mà mình đọc dang dở hoặc thậm chí còn chưa đụng tới dù mua về đã lâu... để rồi nhắc nhở chính mình phải bớt đi những chuyện râu ria, phải thu vén thời gian để đọc sách.

Xếp sách để vui, khi thấy mình giàu có và phong phú hơn mình tưởng. Giàu có khi từng đọc ở đâu đó một câu: để cho con một rương vàng không bằng để cho con một pho sách, huống là mình những ba kệ sách gần đầy (mở ngoặc khoe thêm mỗi kệ cao 2,4m, rộng 1,2m). Giàu có còn là so với cái thời sinh viên suốt ngày vào nhà sách đọc cọp, hay mài mòn đũng quần trong thư viện coi ké... thì nay đã có thể nhón tay lấy một cuốn sách trên kệ sách nhà mình rồi nằm lăn ra giữa sàn mà đọc.

Phong phú khi những cuốn sách mình đọc hóa ra cũng đông tây kim cổ, cũng nhiều tác giả, lắm phong cách và đa dạng cả thể loại đề tài: kinh tế, triết học, văn học, tôn giáo... đủ cả. Để nhờ thế đời sống tinh thần của mình đa dạng hơn, nói chuyện nhiều khi cũng có vẻ có duyên hơn nhờ hên hên làm sao trích dẫn đúng lúc một câu nói hay hay của nhân vật nào đó đến từ trang sách.

Và chắc chắn rồi, sự tưởng tượng của mình nhờ thế cũng bay bổng lên, nhiều quyết định được bạn bè khen là thông minh sáng suốt của mình cũng có lai lịch xuất xứ là sách.

Cứ tưởng tượng bước vào nhà ai đó và thấy những kệ sách, tủ sách đầy ắp sách - một ngôi nhà có trái tim, âu sẽ là ngôi nhà nhân ái!

Võ Ca Dao
Nguồn: Tuổi trẻ